Thứ Năm, 9 tháng 5, 2013

Khoảng lặng trong mưa


Trời đổ mưa, những cơn mưa đầu mùa hạ, hắn thấy lạnh, thấy cô đơn, hắn không thích cảm giác này. Mở blog của một người đọc những dòng commemt tự nhiên hắn thấy buồn. Hắn thấy mình như rơi vào một khoảng lặng mà chính hắn cũng không hiểu nổi. Phải rồi; đôi khi con người cần một khoảng lặng để nhận ra mình đã có những gì, đang có và sẽ mất những gì.
Hắn lấy xe phóng ra ngoài mưa, hắn thấy mình như chiếc thuyền trôi mênh mang, vô định, không biết đâu là bến, nơi nào là bờ, và nó cứ thế trôi đi, không cần biết nó có ra được biển lớn hay sẽ bị nhấn chìm bởi một khúc sông chảy xiết nào đó.

Hắn thấy sống mũi cay cay, có cái gì đấy chảy ra từ mắt của hắn hòa lẫn với nước mưa chảy dài trên má hắn, hắn tự nhủ “mình khóc à” mà khóc vì cái gì chứ nhỉ, hắn không nhớ lần cuối cùng hắn khóc là khi nào nữa. Cuộc đời đã dạy hắn biết yêu thương nhưng chính cuộc đời cũng cho trái tim hắn biết chai lì với cuộc sống này, chai lì đến mức thành vô cảm với chính bản thân của hắn có lẽ vì thế mà hắn không còn biết đến giọt nước mắt của mình còn có vị mặn không nữa, đã biết là như thế sao mà hắn vẫn rơi nước mắt nhỉ hay là trái tim của hắn không phải đã quá chai lì và khô cằn như hắn nghĩ.
Đã lâu lắm rồi hắn mới có một khoảng lặng để suy nghĩ, để biết được hạnh phúc sao đơn giản mà nhọc nhằn, một khoảng lặng để biết mình còn có một mục đích bước tiếp.....


Bất chợt hắn muốn gọi cho người ấy, muốn lại được nghe cái giọng nói nhẹ nhàng bên đầu dây kia. Nhưng lòng tự ái không cho hắn làm vậy, niềm kiêu hãnh đánh lùi những điều hắn muốn làm. Và hắn biết được rằng có cố mấy thì cũng chỉ nhận được sự thương hại không hơn không kém. Hắn không muốn mình bị thương hại và cũng không muốn ai phải suy nghĩ về hắn.


Hắn không biết đến bao giờ nỗi nhớ trong hắn nguôi ngoai, đến bao giờ thì tình yêu trong hắn dành cho người ấy phai nhạt. Chỉ biết là sẽ chẳng bao giờ hắn nói yêu người ấy nữa. Bởi hắn biết rằng người ấy sinh ra không phải dành cho hắn… Hắn sẽ chờ, chờ đến một ngày hắn sẽ quên.  “một ngày nào đó, ta có thôi hết yêu người?”

4 nhận xét:

  1. Tớ biết ngay lý do bạn đi dầm mưa mà. thật là...
    Tớ nói rồi, hãy để mọi chuyện đến tự nhiên. Mình k điều khiển được số phận đâu, hiểu k hả?
    Này! Quà tớ tặng là một chiếc đồng hồ, kèm theo một bông hoa, và một cô nàng cho bạn nữa này. Thích k? He he.
    P/s: Tớ sửa "hắn" vì thấy hợp với bạn hơn, từ trc giờ vẫn vậy mà, k thích nghe "lão". Đừng giận nhá!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hix tớ không tích cô nãng đâu, cho tớ xin mọt anh chàng đi như vậy giống tớ hơn. cảm ơn vì món quà nhé

      Xóa
  2. Cuối tuần rồi, chúc em tràn đầy niềm vui, yêu thương và hạnh phúc

    Trả lờiXóa