Trời lại mưa, cũng đã
lâu rồi
hắn không đi dưới mưa như chiều nay, những hạt mưa đan
xen hòa lẫn trong từng cơn gió lạnh đầu mùa, bất chợt hắn nhớ
tới một người bạn vẫn thường trách hắn hay đi dầm mưa, hắn nhớ bạn hắn
bảo nếu hắn ốm bạn sẽ về chăm, giờ này không biết bạn hắn thế
nào, cuộc sống có hạnh phúc không. Ở nơi ấy không biết mưa có bất chợt rơi làm ướt áo khi bạn về, mưa có kề vai ai
thì thầm những lời muốn nói, mong sao những hạt mưa mang đi mọi ưu phiền, những bề bộ lo toan đời
thường trong bạn. Đừng đánh mất những gì mình đang có bạn nhé mình
luôn dõi theo bước chân của bạn như mình đã hứa và đã làm…
Khi mưa về thường làm
lòng người buồn man mác? Có lẽ trong những giọt nước kia chứa những cảm xúc
nhớ thương ? hắn nhớ một ánh mắt trìu mến, một giọng nói trầm ấm đã đem lại
cho hắn niềm tin với cuộc sống này hơn, Giữa phố tấp nập đông người qua lại
nhưng hắn thấy mình bơ vơ, lạc lõng, không một người thân thân quen trong cái thành phố tất bật
này. Khi ta ở chỗ đông người nhất là khi ta cô đơn nhất câu nói ấy
thật đúng với hắn trong núc này.
Mưa vẫn rơi nhè nhẹ và hắn vẫn thế; nhẹ tênh với cuộc đời không tính toán thiệt hơn… Không bộn
bề lo toan. Không suy
nghĩ vẫn
vương tình cảm. Cuộc
sống buồn nhưng cảm
giác thật bình yên. Thế mà sao lòng còn vương, sao chẳng
thể dứt ra, chẳng thể không ngoảnh đầu nhìn lại. Đơn giản vì những hoài niệm đã gắn liền với những
ngày xưa cũ. Ngày cứ trôi
qua dần theo những mùa mưa nắng, sao không cất được cất được nỗi nhớ vào một góc nào của trái
tim, vẫn biết
nếu không là gì của nhau thì xin đừng chạm vào làm tổn thương nhau,
mà sao nỗi nhớ vẫn tràn về, mà sao cứ nỗi nhớ vẫn theo ta song song suốt
cả chiều dài cuộc
sống.
Chiều
đã tàn nhường cho cho đêm, những ánh đèn vàng đã chiếu sáng, mưa vẫn rơi và những
cơn gió hình như cũng lạnh hơn, hắn vẫn lặng lẽ đi trong mưa với mênh mông
nỗi niềm không đầu không cuối.......Chiều và đêm là khi hắn sợ nhất, mỗi khi hết ngày hắn như con
thuyền không bến chẳng biết đi đâu về đâu. Lang thang qua những con phố
dài, phố ngắn cho thời gian trôi đi, chờ giấc ngủ về…. mưa cho ngày nữa đã
qua...