Ngày ông mất, trời đầy mưa,
mưa suốt cả đêm, mưa tầm tã, cháu nằm nghe mưa rơi mà chỉ mong trời mau sáng để
kịp về. Khi ông mất chỉ mình cháu là không ở nhà, ông không giận cháu đâu ông
nhỉ vì nhà mình ba đời làm lính mà ông, ông vẫn bảo cháu dù thế nào cũng phải
hoàn thành nhiệm vụ. Đời người là những chuyến xe phải không ông và hôm nay ông
đã về đến bến cuối cùng của cuộc đời nơi ấy có bà đang đợi ông ở đó, còn cháu mới
đi được 2/3 quãng đường thôi và giờ này mọi chuyện mới chỉ bắt đầu, cháu nợ ông
một lời hứa, nợ ông một cô cháu dâu mà ông vẫn hàng ngày mong cháu mang về. Ông
đợi cháu nhé hôm nay cháu sẽ về!